Buổi sáng thứ bảy, Thẩm Tinh Lê ngủ lấy lại sức, mãi tới mười giờ mới rời giường. Bà nội không gọi cô, nghĩ thầm cô gái nhỏ sắp lên sơ tam rồi, học tập rất mệt mỏi, áp lực cạnh tranh cũng lớn, không bằng để cho cô ngủ thêm một lúc.
Thế nhưng chờ đến khi Thẩm Tinh Lê ngủ một giấc tỉnh lại thì đã là mười giờ rồi, mặt trời bên ngoài chói chang, cô bỗng nhiên từ trên giường bật dậy: "Huhu, sắp trễ rồi." Cô gái nhỏ mặc quần áo mang giày vào rồi xông ra ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bị bà nội kéo lại: "Cơm cũng chưa ăn, đi đâu?"
"Bà nội cháu muộn rồi, bà đừng la cháu."
Bà nội Thẩm dở khóc dở cười, xoa xoa cái đầu nhỏ của cô: "Hôm nay là thứ bảy, cháu quên rồi sao?"
"Ơ ~~~" Thẩm Tinh Lê bỗng nhiên tỉnh ngộ, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, hóa ra là cô nhớ nhầm, ngủ đến ngớ ngẩn rồi.
Ngày thứ bảy này giống như là không không có được, cô tháo cặp sách xuống, cơ thể mềm mại lập tức nhào về phía cái giường nhỏ của mình, thoải mái than thở: "Oa ~~~"
Bà nội Thẩm dịu dàng nhìn về phía Tinh Tinh, có chút đau lòng. Gần đây cô bé học tập rất vất vả, ăn không ngon ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-sung/2263188/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.