Trong nháy mắt đã đến tháng chín rồi, mỗi một nơi hẻo lánh ở Khai Thành đều tràn đầy mùi thơm hoa quế, thành phố ở phía nam thế này, lá rụng đầy đất, công nhân bảo vệ môi trường mỗi ngày đều không kịp quét.
Nhà trẻ của Tinh Tinh lại khai giảng, cô lên lớp lá, bắt đầu học tập phép cộng trừ đơn giản, thậm chí mỗi ngày cô còn phải mang một cuốn vở nhỏ về, hoàn thành "bài tập về nhà".
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà nội dở khóc dở cười, đứa trẻ nhỏ như vậy, lại còn muốn về nhà làm bài tập, thật là khôi hài.
Tinh Tinh lại làm vô cùng chăm chú.
Cô muốn bà nội đừng cười nữa, cùng cô đếm số con vịt nhỏ trên sách, vạch ngón tay mình, cực kỳ chăm chú.
Không phải cô thích học tập, là bởi vì Thẩm Tinh Lê tính tình tốt nghe lời. Sau khi làm quen cô cảm thấy học tập cũng rất thú vị.
Thẩm Linh Kiều cuối tuần vẫn tới nhà bà nội ăn cơm vui chơi.
Nhưng mà cô bé thường xuyên lười biếng, ghét bỏ TV nhà bà nội không bắt được đài, chuyện vui sướng nhất vào cuối tuần chính là xem TV, không dò tìm được đài thì còn có ý nghĩa gì chứ?
Lúc đó, cô bé thích xem phim truyền hình “Phong vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-sung/2263204/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.