Lúc Minh Mị thức dậy, trời đã gần trưa.
Trận đánh tối qua kéo dài quá lâu, còn mệt mỏi hơn quay phim gấp trăm lần.
Minh Mị nằm trên giường, một ngón tay cũng không muốn nhúc nhích, không biết người bên cạnh đã đi đâu từ lúc nào.
Cảm giác dinh dính trên người đặc biệt rõ ràng, nơi riêng tư vừa đau vừa xót nhắc nhở Minh Mị những chuyện hoang đường xảy ra vào tối hôm qua.
Theo thói quen nhiều năm qua, mới sáng sớm Diêm Thần đã thức giấc, chạy bộ buổi sáng xong trở về tắm rửa sạch sẽ, vừa mở cửa phòng tắm anh đã nhìn thấy Minh Mị ngồi bên mép giường, chăn tùy tiện khoát lên người, nửa che nửa hở, thân thể trần trụi mềm mại của cô khiến mắt anh tối lại.
Minh Mị không ngờ Diêm Thần đột nhiên xuất hiện, nửa thân trên không mặc áo cường tráng tràn trề sức sống, hơn nữa tinh thần anh có vẻ vô cùng thoải mái, Minh Mị vô cùng nghi ngờ tối qua người điên loan đảo phượng với cô, rốt cuộc có phải là anh hay không.
Tại sao cô có cảm giác cả người như bị xe cán qua, còn anh trông chẳng có việc gì, rõ ràng tối qua người ra sức nhiều nhất là anh.
Đối mặt với ánh mắt dò xét của Minh Mị, Diêm Thần đi thẳng về phía cô, sau đó ôm cô vào lòng, tác phong mạnh mẽ như trước.
Thân mật khắng khít.
Trong đầu Minh Mị hiện lên một từ, sau đó cô lắc đầu phủ nhận ngay tức khắc.
Suýt chút nữa cô đã cho rằng bởi vì "Tình một đêm" kia mà tam quan* cô đảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-tinh-nai-hoang-luu-tam/574778/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.