Trên phố phường nhộn nhịp, người qua lại tấp nập... Giang Tiểu Thần im lặng bước đi giữa đám đông, không biết đã hút mấy điếu thuốc, ánh mắt dừng lại trước một quán ăn nhỏ, cuối cùng anh chậm rãi bước vào.
Từ nhỏ anh không biết cha mẹ là ai, nếu không có ông cụ, anh đã chết trong đám cháy lớn ở thủ đô rồi, càng không thể kiểm soát được căn bệnh kỳ lạ trong cơ thể. Vì vậy, không giống đa số mọi người, cuộc đời anh chưa bao giờ trọn vẹn.
Nếu không phải bất trắc, ai lại muốn trở thành một đứa trẻ mồ côi chứ?
Tô Nhược Sơ đột nhiên đề cập đến chuyện này, Giang Tiểu Thần không khỏi nhớ lại những chuyện xưa, trong lòng bỗng dưng hơi xúc động.
Nghĩ vậy, anh đưa tờ thực đơn đã gọi món xong cho cô phục vụ bên cạnh.
Cô phục vụ tò mò anh gọi món gì mà lâu thế, liếc nhìn rồi sững người: "Anh chàng đẹp trai, tôi thấy anh ăn một mình mà, anh chắc chắn gọi nhiều thế này à?"
Trên menu ghi hai phần bánh sủi cảo lớn, ba chiếc bánh bao lớn, hai tô mì bò lớn, còn có một chai coca. Chưa kể đồ uống, riêng phần ăn đã vượt quá khả năng của một người bình thường rồi.
Giang Tiểu Thần liếc cô ta một cái, nói: "Tâm trạng không tốt, ăn chút cho no năm phần không được à?"
"Gì cơ?!"
Cô phục vụ trợn mắt, đùa à? Người bình thường ăn một phần bánh sủi cảo đã no rồi, nhiều lắm cũng chỉ ăn hai phần, ăn nữa là nôn ra ngay, anh gọi nhiều như vậy mà mới no năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-y-va-nu-than-bang-gia/2454260/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.