An Noãn sau khi nghĩ thông suốt tính đem mọi chuyện nói rõ ràng với Mạc Trọng Huy, không cần liên lụy người vô tội. Mạc Trọng Huy ở nhà chỉ có sở thích ngoại trừ bơi lội chỉ có tập thể hình, mỗi ngày anh đều ở trong nhà chắc rất nhàm chán.
An Noãn ở hồ bơi không thấy bóng dáng anh thân, chạy đến phòng tập thể thao, quả nhiên anh đang ở bên trong. Cẩn thận đẩy cửa ra đi vào, Mạc Trọng Huy vận động nên người đầy mồ hôi, nửa người trên để trần, mồ hôi không ngừng nhỏ giọt, nhìn qua thật rất quyến rũ.
“Có việc gì sao?” Anh lạnh lùng liếc mắt liếc nhìn cô.
“Tôi có lời muốn nói với anh. Nếu không anh đi tắm trước, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.”
Mạc Trọng Huy phiền não hừ một tiếng: “Có chuyện gì nói ngay tại đây đi.”
Anh bước đến trước mặt An Noãn, dùng hơi thở nam tính của anh vây quanh cô.
An Noãn cúi đầu không dám nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Tôi muốn nói với anh, đứa bé trong bụng tôi thật ra là của anh.”
Thời gian như dừng lại một phút đồng hồ, trong không khí tràn đầy yên tĩnh, tiếp theo Mạc Trọng Huy cười lạnh ra tiếng, tức giận nói: “Vì muốn anh buông tha Thường Tử Phi, ngay cả chuyện này em cũng nói được ra miệng.”
Mạc Trọng Huy không tin, An Noãn nóng nảy nhìn vào mắt anh kiên định nói: “Mạc Trọng Huy, đứa bé đúng là của anh.”
Anh nhướng mày trào phúng: “Vậy chuyện lúc trước hai người miêu tả sinh động như thật đều là giả?
Hai người đã vốn đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-yeu-doc-nhat-vo-nhi-giu-lay/2559199/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.