Ngày kế buổi trưa, bên ngoài truyền đến thanh âm đốt pháo, đập chiêng trống.
Quân Khởi La bị thanh âm này quấy rầy đến đầu đều đau, có lẽ cũng dọa oa oa trong bụng nàng; nàng cảm thấy hôm nay bụng kì lạ, không giống đá đánh bình thường, toàn bộ phần eo nặng dị thường, làm cho nàng miễn cưỡng không muốn xuống giường.
Bên ngoài ầm ĩ chút chuyện gì sao?
"Tỷ tỷ! Tỷ tỷ! Tin tức tốt!"
Quân Giáng Quyên không chút thục nữ nào dẫn theo làn váy xông lên tiểu lâu, gõ cũng không gõ cửa, xông thẳng vào khuê phòng Quân Khởi La.
Quân Khởi La nửa ngồi dậy, nhíu mày cười hỏi: "Một chút bộ dáng nữ hài nhi cũng không có. Trời lại sập xuống sao?"
"Trời sập xuống sẽ là thứ tin tức tốt gì? Là hai người Liêu kia bị chết cháy! Hôm qua cái..."
"Chuyện gì?" Quân Khởi La hét lớn một tiếng, vội vàng bắt lấy tay muội muội, một đôi mắt to thê lương nhìn chằm chằm nàng.
"Lại... Nói lại lần nữa xem, bọn họ thế nào... Làm sao sẽ chết?"
Quân Giáng Quyên bị nắm đau tay, không rõ đại tỷ vì sao kích động như thế, lại vô cùng đau buồn gần chết như thế? Nhưng vẫn nói: "Hôm qua khi trời canh hai, quan binh lục soát phế tích Trương gia ở ngõ Dung Xuyên kia, phát hiện hai người Liêu kia ẩn náu ở đó, lập tức điều mọi người đến, bao vây phế tích Trương gia; châm một cây đuốc đem phế tích kia cháy sạch sành sanh. Hai người Liêu kia có thể biết trốn không thoát, cũng không thoát khỏi cứng đối cứng với quan binh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuop-duoc-tan-nuong-tich-quyen/2805701/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.