Nhược hữu nhân hề sơn chi, Bị bệ lệ hề đới nữ la. Ký hàm thê hề hựu nghi tiếu, Tử mộ dư hề thiện yểu điệu. Thừa xích báo hề tòng văn ly, Tân di xa hề kết quế kỳ. Bị thạch lan hề đới đỗ hành, Chiết phương hinh hề di sở tư. Dư xứ u hoàng hề chung bất kiến thiên, Lộ hiểm nan hề độc hậu lai. (Sơn quỷ – Cửu ca) Tiếng hát trong trẻo liên tục vang lên từ trong Lan Đình trên núi U Hoàng, tựa như hòa cùng gió núi. Sầm Dương nương theo tiếng hát, vội vàng tìm đến Lan Đình, gọi người đang ở đây: “Phục Ba.” Cô gái trong Lan Đình dừng tay đang gảy đàn tranh lại, đứng dậy, nhướn mày lên hỏi: “Phụ thân?” Gió thổi vào khiến váy áo nàng nhẹ nhàng lay động, như ba thước bích thủy. Sầm Dương hơi giật mình, thấy dáng người nàng yểu điệu, mới nhớ ra năm nay nàng đã mười sáu, do dự không biết có nên để nàng biết mọi chuyện hay không. Phục Ba hỏi lại lần nữa, cuối cùng Sầm Dương vẫn nói ra: “Sáng mai lên đỉnh núi hứng một chén sương sớm.” Rồi đưa mắt nhìn căn nhà nằm sâu trong rừng trúc trên sườn núi: “Chuẩn bị sắc thuốc.” Phục Ba hiếu kỳ: “Có người bị bệnh nặng đến đây sao?” Sầm Dương gật đầu: “Người tới là quý nhân.” Trong năm năm vừa qua xảy ra rất nhiều chuyện, ví dụ như Xư vương Cầu Lang băng hà, Thái tử Huyền Luyện kế vị, Vương Thái hậu Nghi Tố tuy mang tiếng phụ chính nhưng lại nắm đại quyền trong tay. Mãi đến năm nay, Vương Thái hậu bị bệnh, kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-ca/2316343/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.