Kỳ thật một tháng qua, Miên Miên cũng có duyên gặp mặt mấy lần với anh, đều là lúc đông như trẩy hội, tiếng người huyên náo mua bán bên quầy hàng. Dù sao nhiều người chật chội, Miên Miên cũng liền làm bộ như không biết anh, vội vàng đi qua, mà anh tựa hồ cũng không có chút ý muốn bắt chuyện, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không từng nhếch lên.
Tựa như anh lúc này, lẳng lặng đứng thẳng, thần sắc lạnh nhạt. Giống đã muốn quên hơn một tháng trước từng mang theo một tân thủ bản lĩnh kém.
Nhưng Miên Miên cũng không có cao thâm như vậy, có thể biểu hiện bình thản chịu đựng gian khổ, trong lòng cô có loại cảm xúc rất phức tạp đang trào lên kêu gào. Nghiên cứu tư liệu trò chơi nhiều ngày, Miên Miên so với lúc trước càng khắc sâu rõ thực lực hai người chênh lệch, loại nhận thức giản đơn này diễn ra không cam lòng, tuyệt vọng, xấu hổ và giận dữ, ý chí chiến đấu…… Ngưng tụ cùng một chỗ, làm cho Miên Miên cảm thấy nếu mình tạm thời không có năng lực đả bại anh, rửa sạch nỗi nhục trước đây, vậy cô tình nguyện lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng tình huống trước mắt cô, không chỉ có không “Thuần”, ngược lại cô còn phải dựa vào lực lượng của “Kẻ thù”. Trời xanh ơi, đất dày hỡi, điều này bảo cô làm sao có thể chịu đựng được đây?
Chẳng qua…… Miên Miên vụng trộm liếc mắt nhìn anh một cái, phát hiện anh từ đầu tới cuối cũng chưa đem tầm mắt dừng lại qua trên người cô, có lẽ, anh thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-cuu-anh-yeu-em/382457/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.