Đối với sự xuất hiện của linh thú tạo thành xôn xao cùng phỏng đoán, Phong Vũ Tử Yên tựa hồ rất vừa lòng, tay áo lụa vung lên, Băng tinh tuyết ngưng thú đánh tới yêu thú đang công kích Thượng Quan Ám Ảnh, khi linh thú đẳng cấp cao dùng toàn lực công kích, yêu thú chống đỡ không đến mười giây liền gào thét một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Linh thú hiển lộ thần uy, Phong Vũ Tử Yên tâm sinh đắc ý, nhưng vẫn duy trì mặt ngoài trầm tĩnh dịu dàng: “Thượng Quan huynh xem, linh thú này thực lực không kém đi? Muội lúc trước từng đồng ý với huynh, phải biến nó thành một linh thú cao cấp nhất, bởi vì…… Đây là lễ vật đầu tiên huynh tặng cho muội, với muội mà nói có ý nghĩa vô cùng trọng yếu”
Quần chúng vây xem khi thấy lời nói mập mờ không rõ cùng với biểu tình ngượng ngùng lại bắt đầu suy nghĩ miên man bất định, tuy rằng tất cả mọi người đều rất cố gắng chuyên tâm đánh quái, tuyệt không nhún thuận trước hình tượng quang huy, nhưng tỉ mỉ nhìn kỹ có thể phát hiện vũ khí của rất nhiều người đều đã vung vào khoảng không mà không hề biết.
Cô ta nhìn biểu tình tò mò yêu thích và ngưỡng mộ của mọi người xung quanh, vừa lòng cực kỳ, vì thế ý cười hàm chứa mê người, hai mắt chờ mong nhìn phía người trong lòng —— lại thấy toàn thân Thượng Quan Ám Ảnh tản mát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, biểu tình lạnh lùng nhìn chằm chằm mình. Cho dù không có lời nào, nhưng khí thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-cuu-anh-yeu-em/382553/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.