Lúc này việc xảy ra với thương đội Thanh Sơn hội quán lúc trước vẫn đang được điều tra. Hình Ý Môn bỏ ra rất nhiều tinh lực thăm dò nhưng cuối cùng cũng không tìm thêm được tin tức nào hữu dụng.
Đằng Thanh Sơn cũng chỉ có thể cố nén lửa giận, đồng thời ra lệnh cho thám tử Hình Ý Môn tiếp tục gia tăng giám sát mọi hoạt động của Vũ Hoàng môn.
Ngày mùa hè nắng chói chang. Trong phòng luyện võ Đông Hoa uyển.
Phòng luyện võ dài mười trượng, rộng tám trượng, cao năm trượng, cửa luôn luôn đóng chặt, chỉ có một tia sáng nhỏ từ khe cửa lọt vào. Trong phòng luyện võ hiện chỉ có Đằng Thanh Sơn mặc một chiếc áo đơn rộng thùng thình, đi chân trần cầm một thanh Luân Hồi thương, mắt nhắm chặt lẳng lặng suy nghĩ về thương đạo!
Veo!
Một luồng hàn quang lạnh buốt chợt lóe lên trong phòng rồi biến mất. Luân Hồi thương đột nhiên hóa thành một con đại mãng xà điên cuồng múa lên, sau đó trong cả phòng luyện võ đều tựa như biến thành một hải dương ngập trời.
Một con giao long vảy bạc đang bay lượn giữa hải dương, lúc thì xé rách cả bầu trời, chốc chốc lại lao vào giữa hải dương
Đột nhiên cả hải dương như bị khuynh đảo, hơn nữa, rất quỷ dị là nước biển vô tận đều quay chung quanh một thanh trường thương. Cả thiên địa trong nháy mắt chỉ còn lại một thanh trường thương
Phốc!
Thiên địa tựa như bị phá vỡ tung.
Giữa phòng luyện võ kín mít đen thui, Đằng Thanh Sơn không ngừng suy nghĩ về thương đạo, hoàn thiện thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-dinh-ky/182016/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.