Tiết Thứ bị trói về Đông Cung.
Đông Cung còn gọi là Từ Khánh Cung, ở bên trong Đông Hoa Môn - một trong ba cửa lớn phía Bắc, đi qua ba cái sân là chỗ ở của Thái Tử Đại Yên. Sau khi Ân Thừa Ngọc được phong thái tử vào năm bảy tuổi liền chuyển đến Từ Khánh Cung.
Qua mười năm, Từ Khánh Cung đã được rèn thành "Sắt", cực kì vững chắc, bây giờ làm việc gì cũng không cần phải che che giấu giấu. Ân Thừa Ngọc thản nhiên ngồi ở chính điện, đám tiểu thái giám thay phiên nhau bưng trà lên, y nâng chén trà, lạnh lẽo hạ mi mắt.
Một lúc sau, Tiết Thứ bị trói như cái bánh chưng được lôi đến trước mặt y, quỳ gối trên sàn.
Ân Thừa Ngọc rũ mắt đánh giá hắn.
Lúc này Tiết Thứ vẫn là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, cao nhưng gầy, ngũ quan rõ ràng, tuy còn ngây ngô non nớt nhưng mặt mày lại tràn đầy lệ khí, như một con sư tử vừa mới xuống núi.
Hung ác - Nhưng không đủ để người kinh sợ.
Ân Thừa Ngọc không khỏi nhớ đến lần đầu tiên hai người họ gặp nhau ở đời trước.
Khi đó Long Phong Đế đã già, bắt đầu mê tín Trường Sinh thuật, thường đi đến các chùa miếu để tầm tiên vấn đạo không màng việc triều chính. Tiết Thứ có công cứu giá nên được hoàng đế tín nhiệm, thay hoàng đế quản lý mọi sự vụ lớn nhỏ trong triều, không chỉ có học sĩ của Nội Các và triều thần, ngay cả phi tần và hoàng tử trong cung đều muốn lấy lòng hắn.
Y nghe nói Tiết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-thien-tue-tu-sinh/1714732/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.