Bởi vì Ân Từ Quang muốn đi đến thái y viện, Ân Thừa Ngọc cố tình để cho Trịnh Đa Bảo theo hắn, tránh cho gặp phải điều cản trở hành động.
Ân Từ Quang cảm tạ lần nữa, đoạn cáo từ rời đi.
Vừa ra khỏi cửa thì chạm mặt Tiết Thứ đang đứng giữa phòng, hắn tò mò quan sát một chút.
Đương nhiên là hắn biết Tiết Thứ. Từ một tên phiên dịch thấp cổ bé họng leo lên thành người thân tín nhất của Long Phong đế cho nên tiếng xấu của hắn đã lan khắp cung cấm. Có lời đồn cho rằng Long Phong đế trọng dụng Tiết Thứ là bởi vì hắn có thù cũ với thái tử, không thân thiết với y lắm. Lần này Long Phong đế đi phương nam để cho thái tử giám quốc, thế mà ông ta còn để Tiết Thứ ở lại giám sát đã gián tiếp xác nhận lời đồn.
Nhưng xem ra, quan hệ giữa hai người này không bất hòa giống như lời đồn.
Ngay khi Tiết Thứ phát hiện ra ánh mắt của hắn rồi nhìn qua, Ân Từ Quang nhanh chóng quay đi, cúi đầu theo Trịnh Đa Bảo ra ngoài.
Bởi vì vừa rồi Ân Từ Quang còn ở đây cho nên Ân Thừa Ngọc chỉ hỏi Tiết Thứ vài chuyện không quá quan trọng. Bây giờ không còn người ngoài nữa, y mới nhìn Tiết Thứ, hỏi về chuyện phương nam:
- Nói rõ cho Cô về tình hình ở phía Nam.
Tiết Thứ thuật lại tường tận những gì Vệ Tây Hà viết trong thư cho y nghe.
Tuần diêm Ngự sử Phương Chính Khắc được Vệ Tây Hà hộ tống đi các Diêm sử tư tra xét thuế muối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-thien-tue-tu-sinh/1714817/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.