Long Trần sửng sốt:
- Sao thế?
Mặt Sở Dao đỏ bừng, có chút tức giận nói:
- Còn không phải là bởi vì ngươi à?
Long Trần lập tức hiểu ra, cảm thấy có chút ngượng ngùng, có điều tay phải ở sau lưng lại lén bóp bóp mấy cái, giống như loại cảm giác mất hồn này vẫn đang chảy trong bàn tay.
Sở Dao từ trong không gian giới chỉ lấy ra một tấm thảm nhung, trải lên trên tảng đá rồi mới chậm rãi ngồi xuống, có điều khi vừa chạm vào tảng đá, mày liễu vẫn hơi nhíu lại, hiển nhiên vẫn hơi đau, có điều đã tốt hơn lúc trước rất nhiều.
- Cái đó... Thất lễ.
Long Trần có chút ngượng ngùng nói, mình làm như vậy thật sự là tổn hại tới phong thái quân tử, có điều Long Trần trước giờ chưa từng nghĩ tới đi làm một quân tử.
Huống hồ lúc ấy bị cắn đau quá, đó thuần túy là hành động theo bản năng, không phải thật sự muốn chiếm tiện nghi của người ta.
- Trước giờ chưa từng thấy ai ác như ngươi, lớn như vậy rồi, vẫn là lần đầu tiên có người đánh ta.
Nói tới đây, hai mắt Sở Dao không khỏi đỏ lên, vẻ mặt đầy ủy khuất.
- Ngươi đừng khóc, hay là ta cũng cho ngươi tét mông nhé.
Thấy Sở Dao thút thít muốn khóc, Long Trần vội vàng nói.
- Ha ha.
- Phì.
- Ai thèm đánh ngươi, ngươi đúng là đồ xấu xa.
Sở Dao lập tức bị Long Trần chọc cười, mặt đỏ lên, vội vàng quay đi.
Thấy Sở Dao đã nín khóc mỉm cười, Long Trần không khỏi thở phào nhẹ nhõm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-tinh-ba-the-quyet/2168554/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.