Trong tay Long Trần có ngọn lửa màu lam bùng lên, toàn bộ động phủ lập tức tràn ngập ánh sáng màu xanh, lộ ra vẻ vừa rực rỡ lại ấm áp.
- Hỏa diễm đẹp quá.
Đường Uyển Nhi nhìn hỏa diễm trong lòng bàn tay Long Trần, trong mắt đẹp toàn là vẻ mê say, nàng ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hỏa diễm đẹp như vậy, giống như là nước biển đang chảy.
Long Trần mỉm cười, phát hiện sau khi nắm giữ được phù văn thú hỏa, sự khống chế đối với thú hỏa lại cường đại hơn rất nhiều, sử dụng cũng thuận buồm xuôi gió hơn, không cần hao phí quá nhiều Linh hồn chi lực.
Phải biết rằng cho dù thú hỏa của Viêm Báo lúc trước, lúc Long Trần sử dụng, đều cần dùng Linh hồn chi lực để áp chế, nó giống như một con dã thú không nghe lời, nếu không áp chế, tùy thời đều sẽ cắn người.
Mà sau khi nắm giữ được phù văn, như vậy thú hỏa này chẳng khác nào đã nhận Long Trần làm chủ, không có bất kỳ sự phản kháng nào.
Đối với cường độ vận dụng, kích thước và tiết tấu phát ra của hỏa diễm càng trở nên tự nhiên, tùy tâm sở dục hơn.
Long Trần thậm tự khen chính mình, loại cách làm kỳ lạ này chỉ có thiên tài mới có thể nghĩ ra được, thành công là thiên tài, có điều nếu thất bại thì sẽ bị mắng là thằng điên.
Cho nên trên thế giới này, thằng điên và thiên tài trên cơ bản đều là như nhau, chỉ là xem vận khí của ai tốt hơn mà thôi.
Đường Uyển Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-tinh-ba-the-quyet/2169134/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.