Diệp Thần nhớ tới Kiếm Ảnh cùng Minh Hoàng, không biết tòa cổ mộ kia sẽ như thế nào, Cấm Vực Chi Địa chìm nghỉm, thi thể Minh Hoàng còn có Minh Hoàng kiếm, chỉ sợ đều sẽ chìm vào sâu trong nước. Nhớ tới Kiếm Ảnh vài vạn năm đến nay, một mực thủ hộ thi thể Minh Hoàng tiền bối, trong lòng Diệp Thần có một loại kính ý thật sâu, có chút xoay người, hướng Cấm Vực Chi Địa xá một cái.
Hai đại điểu chở mọi người giương cánh bay cao mà đi.
- Bệ hạ...
Diệp Thần đang muốn nói cái gì đó.
- Xấu hổ không dám nhận, Diệp Thần tiểu hữu về sau không cần gọi ta là bệ hạ, trực tiếp gọi ta là Minh Võ a, chúng ta ngang hàng luận giao.
Minh Võ Đại Đế nói ra, ngữ khí thái độ cùng lúc trước so sánh lại đại hữu bất đồng.
Diệp Thần trầm mặc một lát, gật đầu nói:
- Được rồi, cái Cấm Vực Chi Địa này biến mất, nếu như truyền đi, tất nhiên sẽ khiến cho một ít phản ứng, sau khi trở về, phải làm một ít chuẩn bị mới được, ta quyết định ở lại trên biển, chờ thêm một thời gian ngắn lại trở về.
Diệp Thần muốn tìm xem Tiểu Dực, ít nhất cũng phải biết rõ Tiểu Dực bình yên vô sự, hắn có thể yên tâm, nhìn về phía bọn người Nhiếp Thanh Vân nói:
- Các ngươi đi theo trở về, nếu có chuyện gì phát sinh, nhất định phải đem hết toàn lực hiệp trợ.
- Vâng!
Nhiếp Thanh Vân cùng Già Thiên Hỏa Điểu cung thanh đáp.
Diệp Thần lại để cho Già Thiên Hỏa Điểu chở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-tinh-thien-than-quyet/1349154/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.