Nếu như Minh Vũ đại đế muốn cầu hắn làm việc, hắn sẽ suy nghĩ thật kỹnói sau, nếu như có thể giúp, kia liền giúp, nếu như không thể giúp, vậy cũng bất lực.
Diệp Thần bưng lên chén trà trước mặt kia, uống xong một chút, liền cómột loại cảm giác rung động đến tâm can, nước trà ôn nhuận theo cổ họngchảy xuống, dư hương vờn quanh, giống như thân ở tiên cảnh.
Trà ngon!
Diệp Thần thầm khen một tiếng, A Ly vươn một đôi móng vuốt mập mạp cầm nước trà, từng điểm từng điểm uống, cái đuôi lắc lư.
Tiểu Dực tạp ba miệng một chút, nước miếng chảy ra, nhìn cái chén trướcmắt, lại là rỗng tuếch, ai bảo hắn uống nhanh như vậy chứ?
Diệp Thần uống một phần, ngẩng đầu nhìn đến Tiểu Dực, không khỏi buồn cười, còn lại nửa chén đưa cho Tiểu Dực nói :
- Tiểu Dực, ngươi uống đi.
Tiểu Dực đầu lắc như đánh trống:
- Diệp Thần ca ca uống đi, ta đã uống một ly.
Nói xong, nắm lên mấy khối điểm tâm bỏ vào trong bụng, mặc dù miệng hắnrất sàm, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không đoạt lấy của Diệp Thần cùng A Lyuống.
- Uống đi.
Diệp Thần cười cười, hắn đã ăn rất nhiều thiên tài địa bảo, ít nửa ly Quy Nham Thanh Hào cũng không có gì.
Tiểu Dực vẫn là kiên quyết lắc lắc đầu.
Minh Vũ đại đế nhìn ra Diệp Thần đối với Tiểu Dực coi trọng, trầm mặc một lát nói :
- Một chén này của ta cho Tiểu Dực uống đi.
- Ngươi không uống sao?
Tiểu Dực nhìn về phía Minh Vũ đại đế, chớp nháy ánh mắt một chút.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-tinh-thien-than-quyet/1349340/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.