Nghe được Diệp Thần nói, trên mặt trung niên nhân kia lộ ra nét mặt mừng rỡ như điên, Diệp Thần nguyện ý thu đồ của Sư Vương Điện, chính là đón nhận thành ý của Sư Vương Điện, đồ vật này nọ đưa ra ngoài rồi, vậy hắn có thể trở về báo cáo kết quả công tác, dù sao coi như là Sư Vương đích thân đến, cũng không có biện pháp dùng mấy câu nói đem một Yêu Vương kéo vào Sư Vương Điện a!
Chung quanh mấy tôi tớ đại gia tộc Đông Lâm quận ngạc nhiên nhìn người trung niên phía trước này, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, người nầy sẽ không phải là kẻ ngu chứ, ở trong một đống lớn người không giải thích được phù phù một tiếng quỳ xuống, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa nói một tràng lời không giải thích được..., nghe là nghe không hiểu, bọn họ hướng phía trước mặt nhìn một chút, phía trước hoàn toàn không có người nào a ? Người này trong ban ngày, bị quỷ nhập vào người sao?
Người trung niên nhân kia như trút được gánh nặng đứng lên, không để ý tới ánh mắt mọi người khác thường, đứng tại nguyên chỗ chờ, một lát sau, một Diệp gia tộc nhân đi tới, ánh mắt tìm tòi một phen, rơi vào trên người của hắn.
- Chính là ngươi a, ngươi đi theo ta.
Diệp Bình phất tay một cái, bưng dáng điệu nói, nghĩ thầm tộc trưởng miêu tả chính là trung niên nhân râu quai nón kia rồi, cũng không nhiều lời, xoay người hướng đại sảnh đi tới.
- Vâng, làm phiền ngài.
Trung niên nhân kia khom lưng nói, ở địa giới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-tinh-thien-than-quyet/1349703/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.