Anh mới vào hành lang tầng một, một ông lão mở cửa đọc báo dửng dưng mở miệng nói với anh: "Cậu nhóc, đi nhầm rồi, nơi này không chào đón cậu."
Ngu Bái không quan tâm, nở nụ cười hiền hoà: "Chào ông, xin hỏi phòng làm việc của phòng quản lý chủng loại ở trên đây ạ?"
Ông lão híp mắt đánh giá anh, ánh mắt dừng lại cái chân khập khiễng của anh lâu hơn một chút: ". . . Cậu tìm phòng quản lý chủng loại có chuyện gì?"
"Anh cháu bị người phòng quản lý chủng loại bắt đi, cháu muốn hỏi xem là có chuyện gì xảy ra." Ngu Bái chống gậy, chậm rãi đi tới, lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho ông lão: "Đây là danh thiếp của cháu."
Ông cụ không nhận danh thiếp, chỉ dùng ánh mắt liếc qua, sau đó mặt không đổi sắc thu hồi ánh mắt.
Ông không bảo anh rời đi nữa.
Ngu Bái quay người lên tầng.
Người bị tật ở chân sợ đi đường, càng sợ leo cầu thang, dù ngụy trang trên đất bằng có tốt mấy đi chăng nữa, leo cầu thang cũng sẽ hiện ra nguyên hình, dù Ngu Bái đã rất chú ý, nhưng tư thế bên cao bên thấp của anh vẫn hết sức rõ ràng.
Phòng quản lý chủng loại ở tầng bốn, con đường người bình thường chỉ cần một phút là đến, Ngu Bái đi hết hơn năm phút, tiếng gậy chống đập vào mặt xi măng thanh thúy có tiết tấu rõ ràng, Ngu Bái vừa đi lên vừa suy nghĩ.
Rốt cuộc là bộ phân gì mà lại đặt địa điểm làm việc tại một tòa chung cư rách nát thế này?
Ngu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/91695/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.