Mười phút sau, Ngu Trạch đứng cạnh bồn rửa tay, nhìn sách tinh đứng trên chiếc ghế nhỏ chưa giặt xong quần lót của cô.
Cục thịt nhỏ tóc vàng mặt đầy tủi thân, một bên dùng tay nhỏ béo múp míp uể oải vò vò rồng phun lửa sau khi ướt nhẹp càng thêm sống động, một bên thỉnh thoảng dùng nước mắt dưng dưng trong hốc mắt rơi xuống tăng thêm nước cho đồ lót.
Ngu Trạch nhìn cô, bỗng nhiên có cảm giác áy náy khi làm tội ác tày trời.
. . . Anh chỉ là yêu cầu sách tinh nhìn năm tuổi trên thực tế không biết mấy trăm tuổi giặt quần lót của mình mà thôi, cô bày ra dáng vẻ chịu nhục lớn là sao?
Không biết rõ tình hình nhìn thấy còn tưởng rằng cô bị ép giặt chính là quần lót của anh.
"Cô như vậy là muốn giặt đến sáng ngày mai sao?" Ngu Trạch bất đắc dĩ mở miệng.
"Tôi đau tay." Sách tinh nói mang theo tiếng nức nở, một giọt lệ lại rơi trên rồng phun lửa.
. . . Lúc này, Ngu Trạch cảm thấy quần càng giặt càng bẩn.
Biết đây là âm mưu quỷ kế của cô, anh lạnh giọng nói: "Giặt quen liền hết đau."
Lại qua thêm vài phút đồng hồ, động tác của sách tinh càng ngày càng chậm, cô không chỉ có khóc, còn bắt đầu ho.
Ngu Trạch không muốn chiều thói hư tật xấu của cô, vốn định làm như không thấy, không nghĩ tới lúc đảo mắt qua trên tay cô, một vệt đỏ rực đập vào mắt của anh.
"Cô bị sao thế?" Anh kéo tay cô, để lộ lòng bàn tay ra.
Ngu Trạch nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/91716/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.