"Hắc hắc. . ."
Trong gió đêm, hòa lẫn thanh âm quỷ dị, là một một đạo thân ảnh u ám từ trong rừng bắn ra, đối diện với Ma lang, tạo thành một trận thế tiền giáp hậu kích.
Tần Thiên nhìn thân ảnh u ám kia, phát hiện dĩ nhiên là một con quạ đen hình thể kinh người, nhẹ nhẹ quơ cánh, nhìn qua có điểm giống như điểu nhân.
“Đây là Vong Hồn Huyết Ô, mọi người cẩn thận”
Tây Môn Vũ giọng căm hận nói: “Thật sự đụng phải quỷ, chỗ tốt không mò đến, ngược lại …”
Ngao! Ngao! Ngao!
Ám quang chợt lóe, Vong Hồn Huyết Ô đồng thời triển khai tiến công, xông vào bên trong đám người.
Ma lang tốc độ kinh người, tựa như lưu quang, nhanh đến mức thời không sụp đổ, tiếng kinh hô thảm thiết vang lên.
Vong Hồn Huyết Ô mở cánh ra, sắc bén như đao, phá vỡ minh quang trong bóng đêm, đưa tới nhiều tiếng kêu sợ hãi.
Lôi Đình cùng Tần Thiên đứng cùng chung một chỗ, cũng không nhận được công kích, đó là do Ma lang cùng Vong Hồn Huyết Ô cố ý tránh hai người bọn họ.
Tình cảnh của lục đại môn phái có chút không ổn, lúc trước Cổ Liệt đã bị Vong Hồn Huyết Ô gây thương tích, hiện tại nhiều hơn một con Ma lang đi vô ảnh tới vô tung, chỉ một lát đã có bốn vị cao thủ bị trọng thương.
“Mọi người ổn định trận cước, chúng ta liên thủ giết con Ma lang này”
Cao thủ lục đại môn phái nhanh chóng tụ tập lại, tạo thành một trận thế, đem bốn người bị thương bảo vệ ở giữa.
Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-vuc-ta-hoang/1025672/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.