Khí trời ẩm ướt kéo theo mây đen che kín bầu trời, đám mây ấy sẽ mang đến những trận mưa mát mẻ xoa dịu những ngày nóng bức, rửa trôi bụi bậm trên bầu trời trả lại cho nó một màu trong xanh hay sẽ kèm theo giông bão.
Khi những giọt sương đêm tan đi, những tia nắng đầu tiên chiếu rọi bầu trời lại trong xanh như chưa từng có mây đen.
Trải qua một trận khiếp đảm đầy kinh hoàng, Tâm Di đã được cấp cứu và hiện tại vẫn còn mê man nằm trên giường bệnh trong một phòng săn sóc đặc biệt.
Tử Phong sau khi đưa Tâm Di vào viện cũng kiệt sức đồng thời ngất đi vì mất máu quá nhiều, cánh tay được băng bó cẩn thận và truyền nước suốt một đêm.
Tiểu Kì ở lại suốt đêm chăm sóc Tâm Di, mọi thứ dường như lại trở về quỹ đạo cũ của nó duy chỉ có Tâm Di đôi mắt vẫn nhắm nghiền như một thiên thần yêu quý giấc ngủ.Tiểu Kì ngồi bên cạnh mà thở dài không thôi, nhìn vào gương mặt nhợt nhạt vì quá mệt mỏi của Tâm Di mà Tiểu Kì không ngừng tự trách.
Ông bà Du vừa nghe tin này lập tức vào viện để xem tình hình, nhìn thấy Tử Phong và Tâm Di trên giường bệnh vừa xót xa vừa đau lòng nhưng cũng đành chờ đợi đến khi hai người tỉnh lại. Hai người ở lại không lâu cũng rời đi vì phải giải quyết một số công việc quan trọng, huống hồ những người trẻ tuổi vốn không muốn hai thân già như họ phải cực nhọc.
Trong phòng bệnh bao phủ một màu trắng toát mang đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-co-toi-ben-em/218840/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.