Edit: Rika
“Ngô. . . .Anh nhẹ chút. . . .” Giản Lân Nhi bị anh cắn tới đau, người này là cầm, thuộc tính thú, động một chút là há mồm cắn người.
Rốt cục buông cô ra, vết cắn sưng đỏ, hai người thở phì phò, Dịch Nam Phong đưa lưỡi liềm môi, Lân Nhi ngẩng đầu hít thở, vừa hít đủ thì lại bị Dịch Nam Phong hôn tiếp, dục hỏa trong anh càng tăng. Bàn tay to của anh không an phận, liều mạng xoa nắn ngực cô, Lân Nhi giật mình, chân nâng lên một nửa, chưa kịp làm gì đã bị anh đè xuống.
“Sao, còn muốn đá anh xuống sao?”. Gắt gao đè nặng Lân Nhi, tứ chi dây dưa cùng một chỗ, Dịch Nam Phong dời đầu xuống, cắn lên ngực cô, cắn, mút, hơi thở đều đặn ấm áp phả lên ngực cô
Lân Nhi không nói lời nào, Dịch nam Phong tiếp tục hôn trước ngực mình, vốn vì đau mfa tỉnh giờ tâm trí lại tan đi mất, miệng vô ý thức phát ra âm thành rầm rì, nghe được tiếng rên này Dịch Nam Phong càng phấn chấn.
“Tiểu hỗn đãn, ta sẽ cắn nát”. Một tay nắm ngực cô, miệng hôn lên đó, chỉ thấy miệng anh há to, chỉ hận không thể đem hai khối thịt này nhét vào trong miệng, nhai nát nuốt xuống bụng.
“A. . .Đừng có cắn nữa. . .”. Cô nâng eo lên, phía dưới sớm đã ẩm ướt, Dịch Nam Phong đưa tay sờ vào, cả người cô như nhũn ra, chỉ lát sau phía dưới cô sớm ướt thành một đại dương, Giản Lân Nhi cảm thấy nước trong người mình cứ tuôn ra ào ạt.
Hai người trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-cuoi-la-phai-cuoi-den-noi-den-chon/36894/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.