Edit: Rika
Nhéo nhéo gương mặt cô, Dịch Nam Phong cảm giác đầu gối mình phát đau, hai tay cơ hồ không có sức lực. Đầu gối đập vào nền gạch men phía dưới phát đau, nhưng mặc kệ, hô hấp của anh dồn dập, hoi thở nóng rực phun lên mặt cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu đỏ lên.
“Đừng, còn phải huấn luyện nữa. . . .” Chỉ nói được nửa câu,cô liền tránh mặt đi, không dám nhìn vào mắt anh.
“Anh biết chừng mực, ngoan…” Giọng nói gần như là nỉ non, thanh âm trầm thấp kêu gợi, câu dẫn người nghe.
Anh nghiêng đầu cúi xuống, lập tức áp đôi môi của mình lên đôi môi mềm mại của cô. Như chuồn chuồn lướt nước, chỉ hôn một cái rồi dời đi, lại hôn một chút, nhìn vào mắt cô, lại rời đi, đợi cho cái miệng nhỏ nhắn của cô mở ra, Dịch Nam Phong cười nhẹ, sau đó cắn môi cô, đưa đầu lưỡi vào, rốt cuộc không rời đi nữa.
Trao đổi hương vị ngọt ngào trong miệng cô, trên lưng bị bàn tay của cô nhẹ vuốt, cổ họng phát ra một âm thanh vui sướng, Dịch Nam Phong biết con mèo nhỏ nhà mình đang giận dỗi. Anh càng tấn công chinh phạt trong miệng cô, đầu lưỡi đảo quanh cái miệng nhỏ nhắn, hấp thụ hết mật ngọt trong miệng, đầu lưỡi tiến sâu vào, cảm giác như đụng chạm vào cổ họng, đảo quanh một cái, sau đó đầu lưỡi dây dưa với nhau, quấn quít, chơi đùa, thỉnh thoảng cắn cắn một chút.
Dịch Nam Phong vốn cao hơn Lân Nhi Rất nhiều, hơi quỳ người xuống, lưng hơi cong, anh đơn giản ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-cuoi-la-phai-cuoi-den-noi-den-chon/36918/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.