Đợi em chết đói đi, đến lúc đó mấy người chính là hung thủ giết người! 🍙🍙🍙 8 giờ tối theo giờ nước Anh. Ký túc xá du học sinh, phòng 515, một trường đại học ở London— Đã khuya lắm rồi, ngoài cửa sổ gió lạnh luồn qua khe hở, lay động tán lá của cây phát tài đặt trên bệ cửa sổ. Cuối giường, một con mèo đen trắng đang ngủ ngon lành, tiếng ngáy của nó to đến mức khó hiểu. "Anh hiểu tình cảnh hiện tại của em." "Bạn anh, August, có mở một quán cà phê gần trường em. Anh đã nói chuyện với cậu ấy rồi, nếu em thiếu tiền, có thể đến đó làm thêm." Chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường vẫn đang bật cuộc gọi WeChat, giọng nam lạnh lùng truyền qua loa nghe. Phía bên này lại vô cùng yên tĩnh, chỉ mơ hồ nghe thấy một giọng đàn ông đang nói, nhưng không phải của chủ nhân chiếc điện thoại. Đầu dây bên kia chờ nửa phút không thấy ai trả lời, hơi do dự rồi nâng giọng hỏi: "Chúc Du, em có đang nghe không đó?" Giọng nói trầm xuống, mang theo sự nghiêm nghị và uy nghiêm của bậc trưởng bối. "Hay là em vẫn còn giận vì lúc đó anh không đứng về phía em, không lên tiếng giúp em?" Đối phương dường như đã hiểu rõ mọi chuyện, tuy là câu hỏi nhưng lại mang theo sự chắc chắn, hiển nhiên đã nhìn thấu Chúc Du. Chủ nhân của chiếc điện thoại ngồi xếp bằng, tay chống cằm, ánh mắt và sự chú ý từ đầu đến cuối đều dán chặt vào chiếc máy tính bảng đặt ở đầu giường. Trên màn hình, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-den-nuoc-nay-cu-an-truoc-da/2731592/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.