Mỗi lần trên đường về nhà, cậu đều đói đến mức buồn nôn. 🍙🍙🍙 Bách Trầm biết nấu ăn. Từ khi sang Anh, anh chưa bao giờ ra ngoài ăn, cũng không hề hay biết đồ ăn ở đây tệ đến mức nào. Điều này nhắc Bách Trầm nhớ đến một fan hâm mộ có địa chỉ IP ở Anh. Người này gần như bình luận dưới mọi video của anh, nội dung thường xoay quanh việc chê bai đồ ăn Anh chẳng ra gì. Không ít lần bình luận của fan đó trở thành bình luận hot, phong cách năng động mang phần nhí nhảnh, cảm giác cứ như là Chúc Du vậy. Hai người sóng vai bước đi, dọc đường chỉ có giọng Chúc Du không ngừng vang lên. Chúc Du mà đã mở miệng thì chẳng thể ngừng lại được. Bách Trầm chỉ lặng lẽ nghe, nhưng lại thấy vô cùng thú vị. Anh mỉm cười suốt cả quãng đường mà không hề nhận ra. Mãi đến khi vào trong khuôn viên trường, hai người mới tạm chia tay. Chiều nay, Chúc Du phải ra ngoại ô để vẽ ký họa. Sinh viên phương Tây rất thích môn này vì kiểu ký hoạ của họ không phải là những buổi huấn luyện bài bản ngoài trời mà chỉ đơn giản là ra ngoài tìm cảnh, lấy màu, giống như một chuyến dã ngoại vậy. Nhưng Chúc Du lại không thích lắm. Từ ngoại ô về phải ngồi xe buýt tận một tiếng đồng hồ. Mỗi lần trên đường về nhà, cậu đều đói đến mức buồn nôn. Khu ngoại ô chẳng có quán ăn hay cửa hàng tiện lợi nào, ngay cả cơm Tây cũng không kiếm ra. Khổ chết đi được! Sao người Anh lại thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-den-nuoc-nay-cu-an-truoc-da/2731602/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.