Hiểu lầm tui là người yêu của anh, hoặc là một người rất thân thiết với anh thì sao? 🍙🍙🍙 Bách Trầm nghiêm túc lắc đầu, "Ý kiến của cậu cũng rất quan trọng." "Tôi biết bản thiết kế này vẫn chưa đạt. Thời gian của tôi..." Anh nói thêm một câu mơ hồ đến mức Chúc Du không nghe rõ. "Giáo sư Vera sắp nghỉ hưu. Tôi muốn hoàn thành bản thiết kế này trước khi thầy ấy rời đi." Trong lòng Chúc Du có rất nhiều thắc mắc, nhưng cậu khéo léo lựa chọn không nói ra. Mỗi khi Bách Trầm nhắc đến chuyện của bản thân, anh luôn có vẻ không vui. Ánh mắt ấy đang cất giấu vô số bí mật Chúc Du không nhìn thấu được, mà cậu cũng không giỏi trong việc nhìn thấu người khác. Cậu mong Bách Trầm tự nói ra, nhưng chuyện đó có lẽ là không thể. Bách Trầm bắt đầu sửa bản thiết kế. Chúc Du ngoan ngoãn gục xuống bàn, đôi mắt tròn xoe nhìn anh chăm chú. Một gương mặt gần như hoàn hảo, từ chân mày, sống mũi, đến đôi môi, mọi đường nét đều tinh tế và sắc sảo. Hàng mi dài rợp như cánh bướm, khẽ rung động mỗi khi ánh sáng chiếu qua. Bách Trầm là một người rất dịu dàng, nhưng bên trong lại mang theo sự lạnh lẽo vô hình. Chúc Du cảm thấy đó là sự lạnh lẽo của một người đã cô đơn quá lâu. Bọn họ đã quen nhau một thời gian, trò chuyện không ít, cũng đã nhắc đến quá khứ rất nhiều lần. Tuy nhiên, chỉ có Chúc Du kể. Bách Trầm chưa từng nói về quá khứ của mình, cũng chưa từng nhắc đến bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-den-nuoc-nay-cu-an-truoc-da/2731606/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.