“Ba”
tiếng tát tai thanh thúy vang lên trong tẩm cung Thục quý phi.
“Đồ thấp hèn. “
Một thân đỏ thẫm xiêm y, cách ăn mặc dị thường xinh đẹp, Thục quý phi lanh lảnh mắng:
“Một tên nô tỳ bẩn thỉu cũng dám chạm vào đồ của bản cung? Người tới, đem tay của tên nô tỳ này chặt đứt.”
Quỳ trên mặt đất, tiểu cung nữ lạnh run liên tục dập đầu.
“Nương nương, tha cho nô tỳ đi…. nương nương…. nô tỳ không cố ý a….”
“Ba.”
Tiểu cung nữ vừa dứt lời, bên mặt còn lại cũng trúng một cái tát mạnh mẽ.
“Còn dám nói dối? Bản cung cho ngươi lắm miệng… cho ngươi nói xạo…”
Nhổ cây trâm trên đầu xuống, Thục quý phi dùng sức xé rách mặt tiểu cung nữ. Một nhát một nhát, vừa ngoan vừa dứt khoát.Gương mặt của tiểu cung nữ rất nhanh đổ máu không ngừng. Nhiệt lệ tích lạc tích lạc không ngừng rơi. Nhưng cung nữ chịu giáo huấn chỉ có thể cắn răng chịu đựng, không dám lên tiếng nói thêm lời nào.
Thẳng đến mặt tiểu cung nữ không còn một tấc da hoàn hảo, Thục quý phi mới dừng tay, mở miệng phân phó:
“Người tới, đem tên nô tỳ này lôi xuống hảo hảo giáo huấn.”
Tiểu cung nữ thê thảm bị hai tên thị vệ vừa đáp lời vừa lôi ra ngoại môn. Một lát sau, chợt nghe tiếng thét thê lương của tiểu cung nữ từ bên ngoài truyền đến:
“A… a…………..nương nương…..tha nô tỳ đi …….”
“Hừ.”
Nghe được tiếng cung nữ tê tâm liệt phế kêu gào, Thục quý phi mạnh hừ lạnh một tiếng, ôn nhu vuốt ve trâm hồng ngọc vừa rồi dùng làm công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-dien/50999/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.