Khương Bảo Lê bắt taxi đến Lucid Bar, một quán bar âm nhạc khá nhỏ, nhưng rất có gu.
Không giống những hội sở cao cấp mà Thẩm Dục Lâu và đám người đó thường đến để bàn chuyện làm ăn.
Lucid Bar có không gian thanh nhã yên tĩnh, có ca sĩ hát nhạc dân ca đệm đàn trên sân khấu, giai điệu nhẹ nhàng giữa đêm muộn, không ồn ào, không náo nhiệt, mang lại cảm giác rất “tiểu tư sản”.
(Tiểu tư sản: tầng lớp trung lưu có thu nhập, tài sản trung bình hoặc thấp hơn đại tư sản.)
Khách trong các phòng ngồi đa phần là sinh viên trẻ tuổi.
Không ngờ, Tư Độ đi chơi với bạn, lại chọn đến một nơi thế này.
Cô tìm đến phòng riêng nơi họ đang ngồi, đẩy cửa bước vào, liếc mắt một cái liền thấy Tư Độ ở cuối bàn trà dài.
Anh lười biếng tựa vào ghế sofa, tay cầm một lá bài, vẻ mặt thản nhiên lạnh nhạt.
Mấy người bạn bên cạnh anh ăn mặc thời thượng, Khương Bảo Lê chỉ nhận ra Hàn Lạc – người cô từng gặp ở hòn đảo Bahamas lần trước – lúc nào cũng cười toe toét, trông có vẻ hơi lầy nhưng lại rất dễ gần.
Thật ra, có thể làm bạn với kiểu “cô độc vương” như Tư Độ, chắc chắn cũng phải có chút mặt dày mới được.
Thấy cô bước vào, Hàn Lạc cười vẫy tay chào cô trước —
“Chị dâu đến rồi à?”
Không đợi Tư Độ lườm, Khương Bảo Lê đã tự nhiên đón lời, cười đáp:
“Gọi gì mà chị dâu, còn chưa có tí gì chính thức đâu.”
“Chuyện sớm muộn thôi mà.”
“Còn phải xem học trưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-do-xuan-phong-luu-hoa/2709569/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.