Khương Bảo Lê không còn tâm trạng tắm suối nước nóng nữa, liền vào phòng thay đồ cởi bỏ bộ đồ bơi ướt sũng.
Cô tắm rửa, sấy tóc, thay một chiếc váy thoải mái, bước ra thì gặp Tư Độ.
Anh nhàn nhã dựa cửa, mặc chiếc áo ở nhà màu trắng sữa, chất vải mềm mại ôm sát đường vai rộng.
Ngón tay anh luồn qua tóc Khương Bảo Lê, nhẹ nhàng giữ lại: “Vừa nãy, Thẩm Dục Lâu tìm em nói gì?”
Khương Bảo Lê nở nụ cười ngọt ngào với anh, nhưng giọng điệu lại thách thức: “Anh không phải thần thông quảng đại sao, anh đoán đi.”
Tư Độ đã quen với vẻ ngoài đầy gai góc của cô, chỉ nói: “Liên minh giữa Kiều gia và Thẩm gia không phải chuyện có lợi với tôi, nhưng hiện tại tôi rất mong chờ họ đến với nhau.”
“Anh rất muốn nhìn em đau lòng?”
Tư Độ không trả lời, hỏi ngược lại: “Em sẽ đau lòng?”
Ánh mắt hai người chạm nhau, âm thầm so kè.
Bỗng nhiên, Khương Bảo Lê bật cười, kiễng chân, chủ động hôn lên môi Tư Độ.
Tư Độ đón nhận, tay giữ sau gáy cô, đẩy sâu nụ hôn, cuồng phong quét sạch mây, như muốn nghiền nát cả con người cô.
Khương Bảo Lê vòng tay thon dài qua vai anh, tay Tư Độ luồn vào vạt áo cô, lên trên, lực đạo mạnh mẽ khiến cô rên lên một tiếng.
Đột nhiên, anh bế cô lên, đặt thẳng lên bàn nước phía sau.
Đôi chân thiếu nữ tự nhiên mở rộng, khóa lấy eo thon của anh.
Hơi thở hai người… quấn quýt đầy ám muội.
Xa xa, Thẩm Dục Lâu dừng chân ở góc hành lang,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-do-xuan-phong-luu-hoa/2709587/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.