Chẳng còn gì vương vấn với cô ở thế gian này chỉ còn một mơ ước là dấn thân vào con đường nghệ thuật.
Vừa mơ màng,cô liền nghĩ ra được một chủ đề về bài hát mới của cô,đó là những gì đã mất thì sẽ không bao giờ có thể lấy lại,giống người bà quá cố và cậu ấy.
Cô đặt tên bài hát là"lưu luyến"!Bài này tông giọng hơi có chút giống với bài"Nhớ một người cần lý do sao" nhưng khác biệt ở chỗ là bài này không hề thể hiện một sự oán trách nào.Bài này cốt yếu chính là về muốn tìm lại những ký ức tốt đẹp nhất của cô về người bà và cậu ấy.
Âm giọng của người hát không cần phải cao,cũng chẳng cần phải trầm chỉ cần người đó biết biểu đạt chân thật cảm xúc của bài hát này,cho dù là từ một người hát kém cũng sẽ trở nên dễ nghe đến lạ thường.
Vốn dĩ hát được ca khúc ấy chỉ có thể là Linh linh,chính cô mới có thể biểu diễn cảm xúc đó một cách chân thật nhất vì cô chính là người từng trải.
Chẳng cần những thứ xa hoa diễm lệ bài hát "lưu luyến"của cô cũng là một khúc ca rất hay.Mặc dù lúc đầu cô tiều tuỵ đến gân xanh lộ rõ,mặt tái mét,quầng thâm mắt như có người dùng bút vẽ.Thế mà giờ mọi sự cô làm cuối cùng cũng có kết quả.
Ngày cô hoàn thành xong cũng là ngày mà cuộc thi thông báo địa điểm thi.Đó là một nhà hát lớn tại Thượng Hải.Điều làm cuộc thi này trở nên khó khăn đó là thí sinh cả ba khu đều thi với nhau.
Vì cả hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-duoc-gap-cau/125133/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.