“Hạ Hạ.” Pong Dịch đang đứng ngoài cửa nhẹ nhàng mở miệng.
Đã hơn một tháng Phong Hạ không gặp Tư Không Cảnh, trong lòng đập thình thịch.
Hơn nữa cô vẫn có thể cảm thấy ánh mắt anh đang rơi trên người mình, lo lắng lại không biết nên làm thế nào, cô vội vàng lui lại mấy bước cho họ vào, nhỏ giọng gọi “…Anh.”
Thật sự nằm mơ cô cũng không nghĩ đến, vào lúc này, anh và ba,anh trai… lại gặp nhau trong hoàn cảnh này.
“Vào đi.” Phong Dịch nhìn Tư Không Cảnh.
Tư Không Cảnh gật đầu, lạnh lùng đi vào.
“Ai vậy?” Trong phòng khách truyền đến giọng nói của Phong Trác Luân.
Phong Hạ đi theo sau lưng hai người, cúi đầu đi vào phòng khách, chỉ nghe thấy giọng nói của Phong Dịch. “Ba, là con, còn có Tư Không Cảnh.”
Phong Trác Luân dựa vào ghế salon, lúc thấy Tư Không Cảnh, vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh, chỉ lười biếng nói. “Ngồi đi.”
“Bác trai.” Tư Không Cảnh ngồi xuống ghế salon. “Làm phiền bác.”
“Hạ Hạ, đi rót nước.” Phong Dịch quay đầu nói với Phong Hạ, Ngồi xuống bên cạnh Tư Không Cảnh.
Cô vội vã gật đầu, gần như là chạy trốn vào phòng bếp.
“Hôm nay, cậu muốn làm gì?” Phong Trác Luân gác hai chân lên, cần thận nhìn Tư Không Cảnh.
Anh lạnh lùng nhìn Phong Trác Luân. “Hôm nay, con có chuyện muốn nói cùng bác trai.”
“Tôi không cảm thấy giữa chúng ta có chuyện gì đáng nói.” Phong Trác Luân thong thả. “Hạ Hạ cũng đã nói rồi, hai đứa đã chia tay, tôi chỉ nghe qua vị hôn phu tới cửa, chưa bao giờ nghe qua bạn trai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-lau-khong-gap/1980585/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.