-Ý bác là sao ạ?
- Con yên tâm đi sớm muộn bác cũng giết nó, chỉ cần nó chết thì con và thất thiên có thể ở bên nhau
- Cám ơn bác đã tác thành cho con ạ
- Thu thu à, ta đây không còn sống được bao lâu nữa nên tâm trạng của ta là mong Thất Thiên và con có thể ở bên nhau
- Cám ơn bác đã luôn ủng hộ cho con
Tôn thất thiên chạy đến quán hả cảo, nhưng rất tiếc vì quán đóng cửa đến tận 3 ngày.
Anh điện cho Diệp Tĩnh Thanh:
“ thanh thanh à, xin lỗi em, quán há cảo đóng cửa đến 3 ngày nên anh không mua cho em được rồi”
“Không sao đâu, lần nà không ăn được thì lần khác ăn”
“ 2 ngày nữa em cố gắng giữ Thịnh Bích ở nhà giúp anh họ em được không?”
“ Được em sẽ cố gắng, anh còn hút thuốc không?”
“ Còn, anh vẫn còn”
“ Còn uống rượu không?”
“ Còn”
“ Những thứ đó không tốt cho anh, anh hạn chế lại nha”
“ Anh còn mong anh chết sớm nữa là đằng khác”
“…..”
“ Anh bận rồi, 2 ngày sau gặp lại”
“ Vâng ạ”
Diệp Tĩnh Thanh chua xót nhìn qua ánh trăng ben cửa sổ, cô là người hiểu hơn ai hết giữa thành phố X xa hoa lộng lẫy kia anh đã và đang cô đơn đến nhường nào, ân hận biết bao nhiêu về những nổi đau anh từng gây cho cô.
Lúc nghe anh nói anh vẫn con uống rượu, vẫn còn hút thuốc lòng cô đau đến quặn thắt.
còn cả câu “anh còn mong anh chết sớm nữa là đằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-lo-trot-yeu-anh/2390278/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.