Trong phòng bệnh. Chàng trai đang ngủ gục bên cạnh giường bệnh. Bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay cô gái. Giống như sợ, buông lỏng một chút thì cô ấy sẽ đi mất. Đúng lúc này, ngón tay cô gái khẽ động. Đôi mắt đẹp từ từ mở ra. Tích Nhĩ choàng tỉnh dậy. Đưa mắt nhìn sang bên cạnh. Nhìn Phạm Thiên Phong vẫn còn đang ngủ. Cô yếu ớt đưa tay lên muốn chạm vào hắn. Không hiểu sao, lúc cô bị xe đâm. Lúc cô mất đi ý thức. Cô đã nhìn nghĩ đến hình ảnh của hắn. Không lẽ, cô đối với hắn đã không còn là tình bạn nữa ư? Trần Tích Nhĩ! Sao mày có thể như vậy chứ. Mày đang yêu Hoàng Vũ! Sao mày có thể tư tưởng đến một người khác! Tỉnh lại đi Tích Nhĩ! Mày chỉ xem cậu ấy là bạn thôi! Mày không được có ý nghĩ vượt quá giới hạn! Nghĩ vậy, cánh tay chưa chạm đến bên mặt hắn đã vội vã rụt lại. Nhưng hành động này của cô lại làm cho Phạm Thiên Phong tỉnh dậy. Hắn ngạc nhiên nhìn cô. Vội vàng đứng dậy. Hỏi cô một loạt câu hỏi:
"Tích Nhĩ! Cậu tỉnh rồi! Cậu có đau ở đâu không? Có nhìn rõ tôi không? Có nhận ra tôi là ai không? Phải rồi! Bác sĩ! Bác sĩ! Bệnh nhân này tỉnh rồi"
Một vị bác sĩ vội vã chạy vào khám cho Tích Nhĩ. Một lúc sau, ông ta giám định kết quả mọi thứ đều ổn. Phạm Thiên Phong mới thở dài. Nhưng hắn nhìn về phía Tích Nhĩ thấy gương mặt cô buồn bã vô cùng. Hắn vội vàng nói:
"Cậu đừng lo. Chân cậu chỉ là tạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-nhan-cach-trinh-trang/500377/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.