Con đường Mirabeau ở Provence được coi là con đường bóng râm đẹp nhất trong toàn nước Pháp, nó chia Arkers làm hai khu nam, bắc: Hai bên khu phố mới của khu nam là những dãy ngân hàng, tòa nhà cao, tiệm ăn, đêm hội, khu bắc là khu phố cũ gồm những nhà thờ cổ kính và di tích từ thời La Mã cổ.
Những cây ngô đồng cao lớn hai bên đường đang xòe bóng, cây lá um tùm, che hết bóng nắng. Những chùm quả chín lủng lẳng treo trên cây đang tỏa hương thơm.
Dưới bóng cây, nhiều họa sĩ đường phố đang vẽ tranh cho người qua đường, có một số nghệ nhân lang thang đang thổi những khúc sáo trữ tình, lãng mạn. Một đám học sinh đang thảo luận bài tập, thỉnh thoảng còn nhìn thấy người cưỡi ngựa đi qua. Ở đây, thời gian dường như bị làm phép, trôi thật chậm, thật chậm.
Cẩn Du đẩy chiếc xe lăn của bà Châu đi dưới những hàng cây rợp bóng trên đường Mirabeau, Thiên Hạ đi bên cạnh tỏ ra là một người vợ ngoan hiền.
Lâu lâu không nghe thấy bà Châu nói gì, Thiên Hạ thấy thật kỳ lạ. Thiên Hạ liếc nhìn bà, thấy bà ngủ rất ngon giấc, cô mới khẽ nói với Cẩn Du: “Mẹ đã ngủ say rồi”.
Ánh nắng lướt qua chiếc cằm thanh tú của Cẩn Du, đôi mắt anh khẽ nheo lại, ánh sáng lướt qua thân anh như bị vỡ vụn ra thành những ánh nắng màu vàng.
Người con trai này, lúc nào cũng hoàn mỹ, chẳng hề nói quá chút nào. Trên người anh lúc nào toát ra một vẻ cao quý không diễn tả bằng lời được.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-quy-khong-noi-doi/338186/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.