RẦm! Chiếc cửa đá dưới tầng hầm khởi động mở ra.
Bên trong không có chút ánh sáng nào, chỉ lẻ loi một chiếc nến lay nhẹ trên tường, xung quanh lạnh lẽo.
Anh bước vào, từng tiếng động đi của anh cộng thêm tiếng dây xích nho nhỏ tăng lên vẻ huyền bí bên trong tầng hầm. Bước chân anh đi nhanh có chút vội, chỉ một lát đã đến cuối hầm.
Theo ánh nến trên tường, anh có thể thấy rõ ràng những vật xung quanh căn hầm tối. Anh đến gần một vật thể trong tối, quỳ một chân xuống.
“Nguyệt, anh đến rồi!” giọng anh có chút trầm trầm, khẽ nói với người trước mặt anh.
Người đó, là một cô gái, thông qua tia sáng nhỏ, có thể nhìn rõ cơ thể trần truồng của cô khẽ run khi nghe tiếng anh. Cô dùng một đôi mắt tím nhạt ngước lên, khuôn mặt tèm nhem trắng bệch không sức sống, mi cong vút run nhè nhẹ lay động, dưới hàng mi là cặp mắt tím huyền ảo xinh đẹp long lanh ánh nước thu hút vô cùng, mái tóc nâu đen dài xoã tự nhiên xuống ngang vai che đi cơ thể trần truồng trắng nõn không mảnh vải.
Theo tiếng nói của anh phát ra, cơ thể cô không tự chủ khép chân lại, che đi nơi vùng đất thần bí rậm rì khiến bất cứ người đàn ông nào cũng có thể động tình.
Hầu kết trượt lên trượt xuống, anh thầm mắng trong lòng:“ Tiểu yêu tinh, như vậy sao anh nỡ thả cô đây” anh tém vài cọng tóc trước mặt cô về sau, đưa tay trượt xuống nơi đầy đà kia, nhéo mạnh:“ Nguyệt, anh muốn!” anh thở hắt đẩy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-thieu-nuoi-nhot-co-vo-nho-mi-hoac/270758/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.