Dịch: Duẩn Duẩn
1.
Ngủ nướng
Vài năm trôi qua, trạng thái cảm xúc của Erik đã ngày một ổn định, chàng không còn làm tổn thương chính mình và cũng không còn làm tổn thương tôi nữa.
Chỉ không biết vì sao, tâm lý chàng rõ ràng đã phát triển theo chiều hướng tích cực, thế mà ham muốn kiểm soát của chàng lại ngày càng tăng cao.
Chẳng hạn như lúc này đây, khi chàng đã tỉnh dậy thì sẽ bắt tôi tỉnh dậy theo chàng, nằm thêm nằm vớt một phút cũng không được.
Tôi trở mình, vờ như không nghe thấy mệnh lệnh của chàng.
Thấy thế, chàng bèn vỗ nhẹ lên mặt tôi, cúi đầu hôn khẽ vành tai tôi.
Động tác chàng mới dịu dàng làm sao, vậy mà giọng chàng cứ lạnh tanh như băng: "Dậy mau.
Đừng thử thách lòng kiên nhẫn của anh."
Tôi chẳng thể làm gì khác ngoài việc xoay người lại, định bụng làm nũng cho qua chuyện: "Em vẫn còn buồn ngủ, chả nhẽ ngủ thêm chút nữa không được sao."
Vậy mà chàng khựng lại thật, se sẽ vuốt tóc tôi như nựng con thú nhỏ, đoạn chàng cầm chiếc đồng hồ bỏ túi nằm trên đầu giường lên, xem thời gian rồi bảo: "Vậy anh chờ em thêm chút nữa."
Dưới ngọn đèn vàng cạnh đầu giường để đầy chồng nhạc phổ trống không.
Dạo gần đây, chàng đang sáng tác vở kịch mới.
Lúc chàng soạn kịch, rất ghét bị người khác quấy rầy, kể cả người đó là tôi cũng không được.
Nhớ lại mấy hôm trước, chàng viết nhạc đến mức quên cả cơm, tôi quả tình sốt ruột, thế là đành làm liều tới gõ cửa phòng chàng, hỏi chàng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-thu-va-chim-hoang-yen/2277752/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.