Nghiền ngẫm một lúc, đối với Tiểu Điện trên vai nói:“Tiểu Điện, ngươi không phải đang nhàm chán sao, đi, đem chích heo mẹ trước mắt này hung hăng giáo huấn một chút cho ta, nhớ kỹ nga, nhất định phải vẽ mặt!”
Nói xong, thời điểm mọi người còn không kịp phản ứng, Tiểu Điện đã hóa thành một đạo tia chớp lao thẳng tới chỗ Lăng Tuyết, sau đó chỉ nghe thấy vài tiếng “Bàng, ba, a, nha, nga, hống……”
Tiểu Điện lại trở lại trên vai Nguyệt Vũ, vẻ mặt bất đắc dĩ, không có biện pháp, nữ nhân kia kêu cứ như là đang hưởng thụ, làm hắn cũng xấu hổ khó mà tiếp tục xuống tay!
Nha, quả nhiên là sắc nữ, bị đánh kêu cũng khiêu gợi như vậy!
Nguyệt Vũ cảm thấy thế giới này quả thực to lớn, thật sự là vô kì bất hữu*, xem ra vẫn là kiến thức của mình quá ít a!(Túy: Vô kì bất hữu = không chuyện lạ gì không có)
Lại nhìn mỗ sắc nữ kia, lúc này đã là một bộ dạng vô cùng thê thảm. Chỉ thấy khuôn mặt vốn có thể xem là quyến rũ kia, lúc này đã là một đống huyết nhục mơ hồ, phân không rõ ngũ quan!
Sắc nữ ôm mặt mình, đau hô vài tiếng, sau đó tay liền hướng tới bên hông. Thấy vậy, Nguyệt Vũ còn tưởng rằng nàng muốn lấy vũ khí đâu, mọi người cũng liền nghĩ như vậy. Nhưng sự thật thiếu chút nữa đem Nguyệt Vũ giật chết! Chỉ thấy mỗ nữ mê trai thế nhưng từ bên hông lấy ra một cái…… Ngạch… Gương, đúng chính là một cái gương kinh thế hãi tục!
Thoáng chốc toàn trường toát mồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-ton-di-the/1189407/quyen-3-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.