Chương 47:
Nhìn “công thần” của nhà họ Lâm, Lâm Vinh càng nhìn càng thích. Ông ta ra vẻ hỏi han ân cần, sau đó hỏi: “Bữa tiệc hôm nay sao rồi?”
Lâm Khinh Thiền phản xạ nhìn về phía Trương Húc Đông ở cách đó không xa, nhất thời không biết nói thế nào.
“Ha ha, con đừng nhìn thằng đó nữa, con yên tâm, có ba ở đây, thằng đó sẽ không có khả năng trở về nhà họ Lâm nữa đâu.” Lâm Vinh đắc ý nói.
“Ba đừng nói nữa.” Lâm Khinh Thiền chỉ cảm thấy mặt nóng ran, không dám tiếp tục đứng ở đây.
“Sao vậy? Con còn cần bận tâm tới cảm nhận của thằng đó à?” Lâm Vinh khẽ hừ lạnh: “Con người từ khi chào đời đã chú định phân chia thành ba bảy loại, có cố gắng cũng không bù đắp được gì, ha ha.”
“Ba, ba đừng nói nữa..” Dương Nghị che mặt, thật sự không nhịn được nên kéo Lâm Vinh qua một bên khẽ hỏi: “Ba biết nhân vật chính của bữa tiệc lần này là ai?”
“Ai? Chẳng lẽ lại là Trương Húc Đông? Ha ha ha!” Lâm Vinh cười nhạo.
Dương Nghị lau mồ hôi, xấu hổ nói: “Chính là cậu ta…”
Trương Húc Đông dẫn gã mặt thẹo đi đến trước cửa phòng cụ Lâm.
“Anh ở đây chờ tôi một lát, đừng cho bất cứ ai đi vào.” Trương Húc Đông quay lại nói với gã mặt thẹo.
Gã mặt thẹo vội gật đầu đáp: “Cậu yên tâm.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/1690018/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.