Chương 45:
Người chung quanh nhìn Trương Húc Đông như đang nhìn người chết.
“Vụt!”
Đúng lúc này, gã mặt thẹo đã nhanh chóng xông lên, tốc độ đạt đến cực hạn, nhanh đến mức Hoàng Lĩnh cũng kinh ngạc.
“Giáo đầu Lĩnh, mau giúp anh ấy đi!” Lâm Tâm Di sốt ruột, tức giận nhìn gã mặt thẹp: “Nếu anh dám làm anh ấy bị thương thì dù chạy trốn đến chân trời góc biển, tôi cũng sẽ bắt được anh!”
Nhưng lúc này gã mặt thẹo đã không còn nghe thấy gì. Nắm đấm của gã thoáng chốc đã lại gần mặt Trương Húc Đông, Trương Húc Đông lại chỉ chắp tay sau lưng không nhúc nhích, ngược lại trông rất quý phái.
Ngay khi nắm đấm của gã sắp đánh trúng Trương Húc Đông thì Trương Húc Đông mới nhúc nhích. Anh giơ tay lên đỡ nắm đấm, một bàn tay khác đấm mạnh lên cánh tay gã mặt thẹo. Một tiếng “Rắc” vang lên, cả cánh tay của gã mặt thẹo bị gấp khúc một cách phi khoa học.
Tiếng kêu đau đớn vang vọng khắp hội trường. Trương Húc Đông đạp lên mặt gã mặt thẹo, thản nhiên nói: “Thu tay lại đi, tôi sẽ tha mạng cho anh.”
Gã mặt thẹo đau đớn khó nhịn, trán chảy mồ hôi lạnh. Gã ôm cánh tay, không cam lòng nhìn Trương Húc Đông: “Cậu… Dám đánh gãy tay tôi!”
Trương Húc Đông lạnh mặt nói: “Tôi chưa giết anh đã là nhẹ tay lắm rồi.”
Gã mặt thẹo không ngờ chuyện lại đến nông nỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/1690020/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.