Quần bị kéo xuống quăng dưới chân, Tống Phong tựa vào gốc cây, hô hấp cực nhẹ, vừa rồi dùng hết sức lực để mang mũ cho cái tên mất trí này đã làm hắn mệt muốn đứt hơi, sau lưng đã đổ đầy mồ hôi, lúc mang mũ hắn còn định dùng tay giúp tên kia giải quyết, kết quả vừa mới ma sát hai cái đã bị hung hăng áp lên cây, chỉ đành chấp nhận số phận.
Hô hấp của Tiêu Minh Hiên càng ngày càng dồn dập, khát vọng bản năng giống như muốn phá tan thân thể hắn, hắn gần như lập tức tiến vào cơ thể kia.
“A!” Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Tống Phong vẫn nhịn không được kêu ra tiếng, tay bấu chặt vào cây, bị bộ phận nóng bỏng kia xâm nhập vào thân thể quả thật đau không chịu nổi.
Tiêu Minh Hiên cảm thấy mình như rơi vào miền cực lạc, sảng khoái đến nhịn không được mà rống lên một tiếng, hương vị cơ thể của người kia vô cùng hấp dẫn, làm hắn càng muốn càng nhiều, hắn lập tức nắm thắt lưng người nọ, hung hăng đâm vào, mỗi lần đều đâm tới chỗ sâu nhất.
Tống Phong quả thật khóc không ra nước mắt, hắn run run cắn môi, đúng là tự làm bậy không thể sống, hắn chỉ muốn mang mũ vào rồi dùng tay giải quyết cho đối phương, ai ngờ lại bị áp, con mẹ nó quả thật là đau muốn chết!
Tiêu Minh Hiên đã sớm không còn phân biệt được người trước mắt là nam hay nữ, xấu hay đẹp, chỉ cảm thấy làn da ở cổ bị mái tóc đen che đi của người này thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-chung-dong-binh/563191/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.