“Phỉ Nhi, đây là dây chuyền làm từ trân châu mà ta sai người thu thập từ Thanh Hải về, mỗi viên đều sáng mịn trong suốt, kích thước như nhau, sắc màu cũng không khác biệt, nàng có thích không ?”.
Dưới tán cây cách mấy người Vân Khinh Tiếu không xa, có đôi nam nữ đang đứng đó.
Nam tử mặc một bộ áo bào màu băng lam, thân hình cao lớn, chỉ là hắn đưa lưng về phía bọn Vân Khinh Tiếu nên không nhìn rõ mặt. Đối diện hắn là nữ tử mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt, thân hình mảnh khảnh thon dài, mặt mũi tinh xảo, làn da mịn màng, đặc biệt là đôi mắt hẹp dài hơi giương càng thêm quyến rũ mê người.
“Hàng Chí Khiêm, ta đã nói với ngươi, đồ của ngươi ta không muốn, ta không thích ngươi, cũng sẽ không ở cùng chỗ với ngươi, ngươi tốt nhất nên chết tâm đi”.
“Phỉ Nhi, ta biết lần trước là ta không đúng, ta không nên…không nên mạo phạm nàng. Nhưng ta thật sự thích nàng, thật sự sẽ toàn tâm toàn ý đối tốt với nàng”.
“Hàng Chí Khiêm, ngươi im miệng cho Bổn cung chủ, [thuphương - dđlqđ] nếu ngươi còn nói thêm một chữ, ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn không thể mở miệng được”.
Nghe hai người kia nói chuyện, trong mắt Vân Khinh Tiếu xẹt qua một tia trào phúng. Kịch tình nha, ta thích nàng, nàng không thích ta, tình cảm nam nữ nàng chưa từng trải qua, nhưng chỉ vì thứ tình cảm nam nữ ấy mà nàng bị tỷ muội tốt nhất hại chết. Trên đời này, một người thích một người, có thể làm cho người ta điên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-cuong-phi-ta-vuong-phuc-hac-ta-khong-lay/185451/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.