Nhìn tất cả mọi người đang cười, vì thế, cánh môi Nguyệt Trì Lạc nhếch một cái, cũng cười theo, một loại cười ngu ngơ ngốc nghếch, theo lời Đông Phương Tuyết nói, mỗi lần nàng cười như vậy, dáng vẻ đó thoạt nhìn thật đúng là vô cùng ngây ngô, vô cùng ngốc nghếch.
A, đứa nhỏ ngốc đó của nhà ai thế!
Phu phụ Tứ Vương Gia cùng phu phụ thái tử ngồi đối diện, quả thật chính là cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp.
Nguyệt Trì Lạc nhìn lướt qua Quý Phi ngồi ở trên cao, nữ nhân đó cứ như không có chuyện gì đang nói gì đó với người con gái nhỏ nhắn bên cạnh, Nguyệt Trì Lạc đang muốn nhìn kỹ thêm, thế nhưng, còn chưa kịp đánh giá, đã nghe được Hoàng đế mở lời trước: "Nam Cung thái tử đường xa đến thăm hỏi, trẫm thay mặt nước Đông Phương chào đón ngươi."
Nam Cung Dạ giơ lên ly rượu, khẽ cúi đầu nói: "Thật đã làm phiền!"
Nguyệt Trì Lạc cảm thấy hơi đổ mồ hôi, Nam Cung Dạ này thế nhưng chỉ nói có bốn chữ như vậy.
Nhìn thấy Hoàng đế cũng không chấp nhất, ngược lại còn cực kỳ hào hứng.
Nguyệt Trì Lạc lướt nhanh qua toàn trường, tầm mắt bất ngờ đối diện với đôi mắt đen của Nam Cung Dạ.
Một khắc đó, Nguyệt Trì Lạc đã suy nghĩ, nơi nào có Nam Cung Dạ thì nơi đó có gió lạnh, hơn nữa còn là hàng loạt.
Hắn nhếch nhếch môi mỏng cười, cười một tiếng một cơn gió lạnh, lúc hắn không cười thì trận trận kéo đến.
Người bình thường nhất định sẽ cảm thấy rợn cả tóc gáy, Nguyệt Trì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-hau-nu-dac-cong-xuyen-qua-thanh-thien-kim-thu-phu/2541573/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.