"Muốn ngủ? Ngoan, cố đợi chút nữa. Anh sẽ không để em sẽ mệt mỏi....”
Nói xong, hắn cúi đầu ngăn lại đôi môi muốn kháng cự của cô.
Một đôi tay hoàn mỹ bắt đầu chạy trên người cô, cởi bỏ quần áo trên người cô...
Chơi. Đùa. Câu. Dẫn.
Từng điểm mẫn cảm trên ngườii cô hắn đều biết rõ.
Từ vành tai cho tới bờ vai nhỏ nhắn.
Nụ hôn cám dỗ, nụ hôn ướt át, dọc một đường trượt thẳng xuống phía dưới.
Chỉ chốc lát sau, cơ thể cô mềm nhũn ra tan chảy thành nước ở dưới cơ thể của hắn.
"A, Tuyết….Cho….Em..... "
Nguyệt Trì Lạc kiềm không được tiếng rên rỉ, Đông Phương Tuyết nhìn vào ánh mắt mê ly của cô nở nụ cười gian tà.
"A Lạc, những lời nên nói em còn chưa nói đấy. . . ."
Nói?
Nói gì?
Mặt Nguyệt Trì Lạc đầy vẻ mơ màng, cơ thể trần trụi khiến cô nhịn không được ưỡn cong người lên, như muốn được gì đó nhiều hơn nữa.
Thế nhưng hắn lại cố tình không theo ý cô, quanh quẩn đùa giỡn với cô.
Cô nghênh đón, hắn liền lui về phía sau một chút.
Ắt phải nghe từ chính miệng cô những lời hắn muốn nghe!
"Vợ yêu, nói em yêu anh. Nói rồi anh sẽ cho em. . . ."
Thấy cô bắt đầu không kiên nhẫn, hắn lại tiếp tục cúi xuống hôn rồi ại bắt đầu dụ dỗ cô.
Khóe mắt cô ươn ướt, chỉ mong muốn nhiều hơn.
Nhưng miệng vẫn ngậm chặt, không tình nguyện mở miệng nói điều gì lại càng không tình nguyện giãy dụa mà bắt đầu khuất phục.
Thân thể lại không tiền đồ cọ xát tới.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-hau-nu-dac-cong-xuyen-qua-thanh-thien-kim-thu-phu/88464/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.