Mười đàn ông thì hết chín người trăng hoa, nhưng vẫn còn có một bị dao động!
Lời nói rất kinh điển rất thực tế, cũng là sự thực khiến rất nhiều phụ nữ phải khổ sở.
Về đến nhà, cẩn thận suy nghĩ lại tất cả, nghĩ tới nụ cười của A Tuyết, nghĩ tới lời nói của Nam Cung Huyên, Nguyệt Trì Lạc cảm thấy thật phiền não.
Đối với một chuyện như tình cảm, mình vẫn còn rất xa lạ.
Có lẽ mình hành nghề giết người, nhưng dù sao mình cũng là một phụ nữ, còn là một người phụ nữ khốn khổ vì tình!
Cho nên!
Cô thật lo lắng!
Sau một hồi đi tới đi lui ở trong phòng, cuối cùng Nguyệt Trì Lạc lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi cho A Tuyết, trong loa truyền đến giọng nữ tự động: "Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang khóa máy. . . . . ."
Khóa máy? A Tuyết rất ít khi khóa máy.
Hắn sợ cô có chuyện tìm hắn, cho nên hắn không bao giờ khóa máy.
Đây là lần đầu tiên!
Bây giờ hắn đã tắt điện thoại, cô không tìm được hắn.
Suy nghĩ lại, Nguyệt Trì Lạc liền gọi đến công ty.
"Xin chào, đây là tập đoàn Lạc Tinh. . . . . ."
Nguyệt Trì Lạc nhíu mày nói: "Tôi muốn gặp tổng giám đốc của cô."
"Xin hỏi cô có hẹn trước không?"
Hẹn trước? Từ khi nào cô muốn tìm hắn cũng cần phải hẹn trước đây?
Hơi nhướng mày, Nguyệt Trì Lạc sực nhớ ra, mình chưa bao giờ gọi điện thoại tới công ty tìm A Tuyết, như vậy mọi người ở đây không nhận ra mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-hau-nu-dac-cong-xuyen-qua-thanh-thien-kim-thu-phu/88488/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.