Gió thu thổi trên đồng cỏ, âm thanh túc sát.
“Tuyệt đối không thể để cho bọn họ đạt được ý đồ.” Quân Phi quát lạnh vang vọng trên bầu trời.
Bản thân hắn bị dính Độc Long độc, sắc mặt đã đen thui, nhưng vẫn mạnh mẽ chống đỡ, giữ vững cửa động.
Mà bên cạnh hắn, tình huống của Vương Hầu và nhóm người Trung Võ Môn cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều dính độc khí.
Song, không một ai lùi bước, thề quyết giữ vững cửa động.
“Khặc khặc, dám chống lại Thiên Khôi Tông chúng ta, hừ, một đám không biết trời cao đất dày là gì.” Thiên Khôi Tông chủ ôm ngực đứng trên núi đá, lạnh lùng nhìn một đám kịch chiến phía dưới, trên mặt lộ vẻ dữ tợn.
“Chờ đem chỗ này thu dọn sạch sẽ, ta sẽ tự mình dẫn người đi đến Trung Võ Môn, một người cũng không để lại, một cây anh đào cũng phải nhổ tận gốc.”
Gã nam nhân mặt trắng bệch bên người Thiên Khôi Tông chủ cười lạnh nói: “Cho bọn hắn biết rốt cuộc nơi này ai mới là lão đại, một Trung Võ Môn nho nhỏ…”
“Ngươi muốn diệt người nào?” Lời nói ác độc của tên mặt trắng còn chưa nói hết, bốn phía đột nhiên vang lên âm thanh gầm rú, trong nháy mắt bao phủ cả một phương thiên không.
Cùng khắc, cái động mà nhóm người Trung Võ Môn thề chết bảo vệ, đột nhiên lóe lên ánh sáng màu lam rực rỡ.
Ngay sau đó một quang cầu màu lam bay vọt ra.
Khí tức cường đại trong nháy mắt bao phủ cả một phương này.
“Lạc Vũ.”
“Hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-phi/2133147/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.