Vừa vào cửa Diệp Phong đã cố tìm Điền Cương Tuấn Trường, đây là mục đích duy nhất hắn đến đây. Nhưng mà dường như không thấy cao thủ.
Biểu hiện của Tiêu Chi Hạo càng làm cho Diệp Phong thấy có chút kỳ quái, vốn tưởng rằng hắn hội sẽ giới thiệu mình với người khác, không ngờ hắn lại im lặng ngồi một chỗ, không nói gì, mặc dù cực lực giữ thái độ bình thường, nhưng không che giấu được sự lo lắng.
"Anh không sao chớ?" Mặc dù không quan tâm đến hắn nhưng Diệp Phong vẫn lễ phép dò hỏi.
"Không có việc gì, không có việc gì!" Tiêu Chi Hạo mỉm cười, đứng dậy nói:"Ngại quá, tôi đi toilet một lát."
Diệp Phong mỉm cười gật gật đầu, nhìn hắn đi khuất.Hết thẩy cao thủ rồi cũng xuất hiện, hắn cũng không nóng lòng lập tức phải nhìn thấy Điền Cương Tuấn Trường. Bên cạnh không người quen, hắn thích thú tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, uống chén trà được bên tổ chức đưa cho.
Ước chừng năm phút sau, Tiêu Chi Hạo trở về, vẻ mặt thất vọng, nhưng nhìn thấy Diệp Phong hắn lập tức khôi phục lại trạng thái ban đầu, không thể không phục năng lực diễn xuất của hắn.****
"Ngại quá, tôi già rồi nên cơ thể không được khỏe." Tiêu Chi Hạo nói rồi ngồi xuống cạnh Diệp Phong, quét mắt nhìn quanh, hỏi Diệp Phong "Thật ra những người này tôi cũng không quen, nhưng mà người tổ chức hội võ này có thể nói vừa là bạn của tôi, vừa là sư phụ, lát nữa có thời gian , tôi sẽ giới thiệu cho cậu.
Diệp Phong ha ha cười,"Cảm ơn hảo ý của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-xuat-ngu/763709/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.