Dịch: CP88
Thi Điềm muốn vỗ tay, nhưng nghĩ lại vẫn là thôi đi thì hơn, ngộ nhỡ chọc cho cả đám người kia nổi xung rồi cùng nhau xông lên thì phải làm sao?
Bộ dạng này của Kỷ đại thần, xem ra là cũng có tập võ nhỉ?
Tên đàn ông kia giữ lấy cái cổ, đau đớn đến mức khuôn mặt vặn vẹo méo mó, trước mắt sao vàng năm cánh bay vòng vòng. Đám người còn lại thấy vậy, cũng không dám liều lĩnh xông lên nữa.
Chiếu theo tốc độ ra chiêu vừa rồi của anh, bọn họ có cùng nhau xông tới cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Thi Điềm chạy bước nhỏ đến bên cạnh Kỷ Diệc Hoành, tên đàn ông đang không ngừng toát mồ hôi lạnh kia được kéo đứng lên. Mấy người phía sau nóng lòng muốn thử, nhưng ai cũng không dám tiến lên trước. Kỷ Diệc Hoành nhắc nhở bọn họ.
"Anh ta thua rồi."
Sắc mặt tên đàn ông lập tức biến thành màu gan heo.
"Bảo cô ta xin lỗi đi."
Người phụ nữ kéo kéo cánh tay tên đàn ông, "Đi thôi, chúng ta đi mau."
"Đi cái gì mà đi?" Hai lần tìm người kiếm chuyện đều bị đánh cho thảm bại, nhưng càng thua càng không cam tâm. Nhưng người phụ nữ kia biết còn tiếp tục dây dưa như vậy không có chỗ nào tốt, liền quay về phía Thi Điềm rồi nhỏ giọng nói: "Xin lỗi."
Nói xong lời này, cô ta lập tức kéo cánh tay người bên cạnh lôi ra ngoài, người kia ngoài miệng vẫn còn ngang ngược. "Vừa rồi chỉ là tao khinh địch thôi, đánh lại một lần nữa, tao nhất định sẽ......"
Nhưng người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-bao-ngot/2473936/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.