Vừa ra khỏi cửa, cơn giận của tôi đã lập tức bốc lên.
Hùng hổ gõ cửa, Trúc Diệp nhanh chóng mở cửa, cười nịnh nọt: “Nhan Nhan, mệt rồi hả? Đến phòng tớ ngồi chơi một lúc đi, tớ đấm lưng cho cậu.”
“Hôm nay dù cậu có cho tớ một trăm vạn cũng vô dụng, chuyện này tớ đã quyết định rồi!” Tôi kiên quyết chống lại sự dụ dỗ.
Cô ấy thấy tôi không uống rượu mừng, lập tức trở lại bộ dạng ngắm nghía ngón tay cái vừa mới sơn móng: “Thật đáng tiếc, vốn tớ đã viết xong cái chi phiếu một trăm vạn…”
Tôi lập tức bổ nhào tới: “Tớ thu hồi lại những lời tớ vừa nói!”
…
Lúc này cô ấy mới rút lại bàn tay trắng nõn, vỗ vỗ mặt tôi một cái: “Đừng nằm mơ nữa!”
…
Sau đó cô ấy lần lượt giải thích tỉ mỉ mình đã lẻn vào thư phòng như thế nào, rồi làm gì mà đánh vỡ cái cúp thủy tinh kia.
Bây giờ tôi mới biết thì ra đấy không phải chỉ là một chiếc cúp thủy tinh bình thường, mà là một chiếc cúp Golf bằng thủy tinh.
Tôi nghĩ món đồ kia nhất định có ý nghĩa vô cùng quan trọng với hắn, vậy nên hắn mới nổi giận như vậy, bèn bắt chước giọng điệu của hắn cảnh cáo: “Sau này cậu tuyệt đối không được bước vào phòng anh ta, không được động chạm linh tinh, nếu không thì không cần xét đến tình nghĩa nữa, chỉ có hai chữ: Tuyệt giao!”
Nhưng rõ ràng tôi không có được sức uy hiếp như hắn.
“A, chưa chi đã bắt đầu bảo vệ rồi… Chồng cậu? Thật ra tớ đã sớm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2592871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.