Trong đầu Tô Dĩ Nam không ngừng vang lên một âm thanh mê hoặc hắn.
Chỉ cần lấy côn thịt ra, cắm vào bên trong nộn huyệt của cô là có thể hưởng thụ khoái cảm trước nay chưa từng được nếm thử.
Tay hắn vuốt ve gương mặt nhỏ của Khương Điềm, cô còn phối hợp cọ cọ lòng bàn tay hắn vài cái.
Hồn nhiên không hề biết rằng hoàn cảnh lúc này có bao nhiêu nguy hiểm.
Nhưng nhìn dung nhan lúc ngủ mơ mơ hồ hồ của Mít Ướt, Tô Dĩ Nam lại bắt đầu do dự.
"Cmn, nếu lúc này cậu mà tỉnh, tôi nhất định sẽ làm chết cậu!"
Tuy Tô Dĩ Nam không phải loại người tốt đẹp gì, nhưng muốn hắn ngủ với một cô gái trong lúc người kia không thanh tỉnh, hắn không làm được.
Hắn mạnh mẽ xốc chăn lên, chạy vào nhà tắm, mở ra vòi nước lạnh.
Chờ nửa người dưới hạ hoả xong Tô Dĩ Nam mới đi về phòng.
Mà hình ảnh trong phòng lại khiến hắn há hốc miệng, máu mũi cũng muốn phun ra.
Trên giường, Khương Điềm đang ra sức dùng chăn để cọ xát tiểu nộn bức.
Thực hiển nhiên là vừa rồi Mít Ướt đã bị côn thịt làm cho thoải mái, mà "cây gậy" phóng hoả kia lại không biết sống chết mà chạy đến phòng tắm dập lửa.
Trong lúc ngủ mơ, Khương Điềm vẫn còn muốn hưởng thụ loại khoái cảm vừa rồi, nhưng sờ soạng lửa ngày vẫn không thấy người đâu, đành lấy chăn cọ xát để giảm ngứa.
Tô Dĩ Nam nhìn thấy hình ảnh Khương Điềm tự an ủi, côn thịt vừa thô vừa dài dưới thân tức khắc lại kiêu hãnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ca-va-mit-uot-diem-binh-ta-thu/223907/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.