Lại lật đến trang đầu, sau khi xem giới thiệu sách này, biết được đây là tập
tranh Thần Đô một vị họa sĩ Thần Đô vẽ, ghi lại hơn trăm vị nữ tử mỹ mạo của
Thần Đô, Lý Mộ tùy tiện lật vài tờ, một khuôn mặt khiến hắn nhớ thương chiếu
vào mi mắt.
Trên sách tranh này, là một thiếu nữ, thiếu nữ chỉ có mười sáu mười bảy tuổi,
trên khuôn mặt, có tám chín phần tương tự với Liễu Hàm Yên.
Phía dưới bên trái bức tranh, còn có một hàng chú thích: Liễu Hàm Yên, nhạc
sĩ Diệu Âm phường, lấy tài đánh đàn đứng đầu Thần Đô.
Rất hiển nhiên, đây là nàng thời thiếu nữ, bức tranh này, ít nhất là tác phẩm
năm sáu năm trước, nàng lúc này, là bộ dáng Lý Mộ chưa từng gặp.
Lý Mộ nhìn chằm chằm bức tranh thời thiếu nữ của nàng một hồi lâu, nỗi
nhớ trong lòng càng sâu, chuẩn bị mang tập tranh khép lại trước, trong lúc vô ý
liếc qua bức họa một nữ tử trang tiếp theo.
Nhìn thấy khuôn mặt nữ tử này, thân thể Lý Mộ chấn động.
Nữ tử này, thế mà giống nữ tử hắn thường xuyên mơ thấy như đúc!
Lý Mộ nhìn kỹ nữ tử trên tập tranh, xác định nàng cùng tâm ma của mình bộ
dạng cực kỳ tương tự.
Tuy nữ tử trên tranh càng thêm trẻ tuổi, nhưng không hề nghi ngờ, đây là bức
tranh vài năm trước của nàng, giống như bức tranh kia của Liễu Hàm Yên.
Lý Mộ cho rằng tâm ma của hắn là mình tưởng tượng ra, không ngờ có thể ở
trong hiện thực tìm được nguyên hình, hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-chu-tien-lai/1121640/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.